Một hòn đảo của Hy Lạp trong vùng biển Ionian.
Một và thông tin cần biết khi đến Hy Lạp:
1. Chuẩn bị ổ cắm nếu bạn mang theo sạc điện thoại hay máy tính xách tay, dao cạo râu điện.... Ổ cắm ở Hy Lạp thụt tít vào trong tường đến 3 - 4cm. Chỉ có loại ổ cắm dẹt dẹt mới chui vào được.
2. Khi đặt KS, đi TX v.v.v... đều phải thoả thuận trước giá cả rõ ràng, hoặc có confirm bằng email nếu KS bạn đặt có email. Nhiều khi họ hay bất ngờ tăng giá 1 cách lạ lùng.
3. Khi đến SB bạn có thể lấy bản đồ tàu điện và Metro. Vì Athens cũng nhỏ nên đi lại rất tiện, Ga thường ở sát những trung tâm giải trí hoặc thắng cảnh.
4. Ở Athens chỉ nên ở 2 đến 3 ngày, arrival ngày T1 đi chơi rồi tối hoặc chiều hôm sau đi ra cảng mua vé Ferry mà đi chơi.
LE ở đến 4 ngày, chẳng có việc gì làm, chân tay thừa thãi thành ra lại mua bán ăn uống nhiều quá, tốn tiền.
5. Đi du lịch Hy Lạp vào mùa offseason thì giá cả rất rẻ, đặc biệt là đến các đảo. Tránh tháng 7, 8 rất đông, ngoài ra vào tầm T3,4 và đầu tháng 5 bạn có thể kiếm được những căn nhà nghỉ cực ngon lành, hoặc căn hộ gia đình có bếp tự nấu ăn với giá ~ 50EUR (Cho 2 - 3 người nếu bạn đi theo nhóm)
Trải nghiệm du lịch Hy Lạp
Đi chơi thôi, cái đầu gọi cái chân...sau khi xem xét lịch trình tôi lên máy bay đi Hy LạpSau 4 ngày ở Athens cũng tù túng nên quyết định tiếp tục hành trình. Đi tàu du lịch Ý thì không có xiền nên LE quyết định đi Sifnos, một hòn đảo tít tắp ngoài khơi của Hi Lạp, . Đi thì đi ngán gì đời gái. Chuyến đi này thành công dữ dội nhưng đáng nhớ nhất có lẽ là chuyện leo trèo thám hiểm không mang bản đồ
Đảo nào ở Hi Lạp cũng là núi cả, Sifnos cũng vậy. Ngoài khu cảng ra các thành phố đều ở lưng chừng núi hoặc ở những mỏm núi hiên ngang chĩa thẳng ra biển.
Sau 3h đi biển bằng speed boat LE đã hạ cánh an toàn ở Sifnos. Thuê 1 con xe máy bự tổ chảng, chằng kỹ hành lý ở sau xe rồi phi thẳng từ Agia Marina (cảng) về Appolonia - Thủ đô của Sifnos - cũng là đỉnh cao nhất của hòn đảo.
Chiếc xe Suzuki gào rú khi đi loanh quanh các sườn núi, như 1 con thú hoang được xổng chuồng. Thường những con đường thế này được gọi là đường cổ điển ở Châu âu vì hầu hết những con đường mới xây đều có cầu vượt, đào hào thông qua núi..vv.. chứ không ngoằn nghèo cheo leo như thế này. Châu Âu vào mùa hè phải đến 8 -9 h mới bắt đầu tối, nên khi LE đặt chân lên đảo lúc 6h thì vẫn đủ thời gian để ngắm cho đã mắt những cảnh vật khoẻ mạnh, vững chãi, mạnh mẽ của thiên nhiên nơi đây.
Vào đến TT của Apolonia thì có 1 cái trạm thông tin KS, nhà hàng vvvv ở lưng chừng đồi, tớ vớ bừa 1 cái KS có tên rất Ý là Mama-mia, nằm trên 1 khu đất đầy cây ôliu và hoa xương rồng. Giá phòng 20EUR 1 đêm có bếp để nấu ăn, có 1 phòng khách 1 phòng ngủ, ban công rộng bao quanh nhà., ngoài ra còn có 1 đống trang thiết bị khác như bàn ghế uống trà ngoài sân,. ghế tắm nắng vvv., đúng là sướng quá thế mới gọi là giá cả chứ. Đường lên “nhà mới” khá là cao, phải leo chừng 10’ mới đến nếu đi theo những bậc thang đá trắng, còn nếu phi xe máy theo đường xi măng lên thì chừng 5’. Ngồi trên lan can nhà có thể nhìn thấy biển đằng xa và sau lưng là núi non hung vĩ. Ngôi nhà màu xanh lá cây nhạt, bàn ghế trắng, đệm trắng, chăn xanh, cả phòng ngủ 3 mặt là cửa kính,. phòng khách cũng tràn ngập ánh nắng., đây đúng là nơi lý tưởng nếu đôi vợ chồng nào muốn ở tuần trăng mật, tuy nhiên LE sở hữu căn nhà 1 mình.
Những ngày nghỉ ngơi bắt đầu, chiều chiều đi mua bánh mỳ, mứt, rau và gạo để sang có thể nấu ăn, trưa là vác xe máy đi chiến đấu. Đến tối mịt mới về nhà, nấu 1 nồi cháo pha 1 ấm trà bê ra sảnh ngồi đọc sách. KS không có TV, chẳng có đài đóm gì nhưng bù lại tớ đang có trong tay đến 5 quyển sách mới chẳng có gì ngăn cản mình đọc sách cả.
Để tớ kể cho mọi người nghe về Sifnos,. nếu ai đã đến Hi Lạp chắc không còn ngạc nhiên vì những màu sắc nữa, trắng và xanh, những ngôi nhà vườn, biển, trời, cối xay gió.vv.
Sifnos cũng vậy, nhưng mạnh mẽ hơn với kiến trúc dựa vào núi, vượt lên độ cao của đồi.
Chiếc xe máy nhiều khi cũng vô dụng. LE phải nhờ đến đôi xăng đan, sang nai nịt gọn gàng mới có thể leo lên để khám phá, cả nửa ngày phải làm quen với động từ leo lên. Những bậc thang đá nối nhau không mệt mỏi, ngoằn nghèo lên cao hơn cao hơn dẫn qua những ngôi làng, khi hết làng thì lại gặp đường đất tít mít, những con la, lừa lầm lũi thồ những bọc hàng cho chủ.
Lần đầu tiên leo bộ LE đã say Sifnos như điếu đổ., say từ cái màu trắng mênh mang, những mái vòm xanh da trời, chú thích thêm là những mái vòm đó là mái nhà thờ, chỉ có mái nhà thờ mới được sơn xanh, ngoài ra các cửa sổ cũng có màu xanh ngăn ngắt ấy… Chấm phá trong sắc màu con người tạo nên, điều kỳ lạ ở Sifnos là do thiên nhiên chấm phá., những cây chanh vàng trĩu trịt sai đến nỗi có cảm giác là cây nhựa ( và chắc chắn bài Lemon tree được viết ở Sifnos), những bông hoa xương rồng tím ngắt đến kỳ lạ, màu của hoa cúc dại vàng rực hai bên đường…Khi đi qua làng thì LE chạm đến đỉnh núi, trên đỉnh núi gió thổi hoang dại, cây cối cũng hoang dại, những phiên dậu bằng đá dẹt chồng lên nhau, những ngôi nhà bằng đá dẹt hoang phế…nhưng sau chỗ ngoặt 1 ngôi nhà trắng hiện ra với Pin mặt trời, khói quấn quít trên nóc nhà…Sự hiện hữu của ngôi nhà làm tôi ngạc nhiên đến nỗi gần như bước vào sân nhà. Ngạc nghiên hơn là người chủ nhà bước ra và cười tươi đến nỗi tôi nghĩ đó là mặt trời vậy, người phụ nữ trẻ có mái tóc vàng mặc quần “sịp” áo phông đỏ và bế 1 thằng nhóc mắt xanh biếc đang cười hi hi …Đặc biệt hơn nữa đó là 1 gia đình nguời Đan Mạch, người phụ nữ đó là con gái của 2 vị chủ nhà, Nana và Piere, Piere đã xây ngôi nhà trên đồi này cách đây 14 năm, sau khi Nana ( luật sư) nghỉ hưu thì họ chuyển về đây sống. 3 hôm nữa là SN Piere nên cả gia đình bay từ Đan Mạch sang. Họ là những người rất nồng ấm, thậm chí còn hơi lôi thôi, nhà cửa như người sống trong hang, quần áo vắt khắp nơi, cô con gái là kỹ sư hàng không nên trông càng máu lửa… tôi bị nghẽn ở gia đình họ đến gần trưa, trèo lên mái nhà đọc Stepen King, ăn bánh mỳ, chơi với thằng cu con. Hôm đó là T7, ngày hôm sau sẽ là CN, CN ở Đảo tất cả các gia đình sẽ nghỉ làm việc, các cửa tiệm sẽ đóng, các du khách khi đến các đảo nên biết quy luật này.
Tôi tiếp tục lên đường lúc 11h trưa, Piere vác thằng cháu lên vai, tay xách cái niêu đất cùng đi với tôi xuống mé đồi bên kia. Trong niêu đất mà Piere xách có thịt, đậu cứng, hành tây xẳt nhỏ và 1 số gia vị khác như ớt, cheese… Đây là 1 truyền thống thú vị ở đảo. Các lò bánh mỳ sẽ dừng nướng bánh vào trưa T7 vì CN là ngày nghỉ nhưng tất nhiên lò bánh vẫn nóng than, chính vì thế các gia đình cứ trưa T7 lại chuận bị nón ninh đem xuống lò bánh mỳ trong làng để đút nhờ,. đến sáng CN sau khi đi lễ nhà thờ sẽ qua lò bánh lấy nồi ninh nhà mình về ăn trưa. Tôi rất háo hức được nếm thử món này vì thế sau khi chia tay Piere tôi đã có cái hẹn ăn trưa cho ngày CN… Đi theo hướng Piere chỉ đường lên 1 quả đồi khác rồi đi xuyên qua thành phố
Artemonas để về nhà, theo ông thì quãng đường này sẽ chiếm 3h đi bộ của tôi.
Hồ hởi tôi bắt tay đi ngay, qua những vườn ô liu đầy hoa, qua những ngôi nhà thờ hoang vắng… tôi lại nhìn thấy biển trước mặt, máu đi ra biển tôi hăm hở dấn bước… nhưng đi mãi mà không đến biển cho đến khoảng 30’ sau thì tôi đến đường cái con đuờng men theo mép vực ngoằn nghèo dẫn lên lưng chừng núi rồi mất hút theo chỗ ngoặt… Quay lại đường cũ để về thì không phải tính cách của tôi nên tôi dấn bước đi men theo đường cái, tự đánh giá hướng đi để có thể về nhà. Vì vụ đi lạc này mà tôi đuợc chiêm ngưỡng phong cảnh đẹp tuyệt vời của mé bên này hòn đảo, thầm hứa nếu tôi về được nhà nhất định sẽ lôi xe quay lại đây…chặng đường về nhà thật chẳng mấy dễ dàng, trời nắng chang chang, chỉ có 1 chai nước với mẩu bánh mì tôi nghiến ngấu hết để có sức leo.. càng leo con đường càng dài hun hút trước mặt dài đến nản chí,, khi chạm đến ngôi làng đầu tiên cheo leo trên núi tôi quết định nhảy vào làng, công nhận phong cảnh trong làng đẹp quên sầu luôn nên thân tôi cũng đỡ mệt, mắt không ngừng tìm kiếm mái nhà thờ quen thuộc của Apolonia…
Cũng may là tôi đã đi qua được 1 ngôi làng nên lòng tự tin được củng cố. Tôi tiếp tục định hướng theo ngọn núi cao nhất đảo mà từ cửa sổ phòng ngủ tôi có thể nhìn thấy ngôi nhà thờ trên đỉnh để đi về…
Lê lết thân tôi qua thêm 1 ngôi làng đẹp hơn cả trong mơ nữa thì tôi bắt đầu đổ dốc., như vậy có nghĩa là tôi đã đi qua 2 ngọn núi và nhiệm vụ của tôi là phải tìm được ngọn núi T3 là Apolonia.Nhưng cứ men theo sườn đồi mãi thì tôi cũng vẫn chưa tìm được apolonia thân yêu của tôi. Xin chú thích là đây là ngày T2 tôi ở đảo, chưa đi hết đảo được. Âu cũng là cái dại của tôi. Lúc này đã là 5h chiều, thú thực là tôi đã phải dừng lại nạp năng lượng 1 lần ở 1 siêu thị trong làng bằng kem và nước ưống. Khi đi đến 1 ngã 3 có biển chỉ về Kastrop, 1 biển chỉ thẳng ra Vitha nhìn trước mặt là mênh mông làng xóm xanh trắng như nhau, tôi gần như phát điên., lúc này còn điên thật vì tôi chợt nhớ ra là đã bỏ quên cái túi đeo hông ở nhà Piere khi tôi tháo nó ra trong nhà tắm, mà trong túi lại có chìa khoá KS.
Tôi ngôì giữa ngã 3 đường, mệt mỏi, chân mỏi nhừ nhừ thì đúng lúc ấy tôi nhìn thấy Philipo ông chủ nhà hàng Mamamia, tôi lao ra đường hét ầm lên Philipo, có lẽ ông ta chưa bao giờ thấy khách hàng nào lại yêu quý mình như thế nên cười rất tươi. Khi lao đến chỗ ông ta dừng xe tôi len lén nhìn lên, đó chính là con đường dẫn lên KS, cha mẹ ơi, tôi cười rất tuơi và nói “ Tối tôi xuống ăn Pizza nhé” Philipo cười và phóng đi. Cũng lạ, chỉ cách 1 vách núi nhô ra mà tôi không nhận ra đường về nhà… Leo lên đồi tôi nằm phịch ngoài sân đến hơn 1 tiếng rồi lại lụi hụi leo lên đỉnh núi để lấy chìa khoá vào nhà… Đêm ấy sau khi ăn 1 cái Pizza to đùng, tôi về nhà leo lên giưòng ngủ 1 mạch. Mệt mỏi và sung sướng…. Lại sẵn sàng cho 1 ngày mới sắp đến….