Bạn bảo: "Đừng chờ đến khi hoa đào nở hết, mới vội vàng chạy lên. Đi nhé! Dù thời tiết lạnh thật đấy, nhưng mà chẳng đáng gì khi được ngắm mùa xuân về”.
Hành khách đông hối hả. Người ta đi có đôi, theo đoàn hoặc theo tổ chức du lịch nọ kia. Tôi lếch thếch khoác balô con cóc, đứng chờ thằng bạn lấy xe máy giữa đám đông đang ùn ùn đổ ra cái cổng bé tí của ga Lào Cai.
Bao lần chạy trên ngả đường vòng vèo từ Lào Cai về Sapa là bấy nhiêu lần tôi thấy thích thú như lần đầu. Chẳng phải vì đường đẹp, xe cứ vun vút uốn lượn theo những triền núi mà vì những đám mây cứ chốc chốc lại sà xuống khiến tôi có cảm giác đi trên mây. Lạnh! Gió cứ hun hút, phải khoác thêm tấm áo ấm, quàng cái khăn dày hơn, đeo găng rồi cả hai chúng tôi mới có thể đi tiếp. 25 km nhanh chóng đi qua, Sapa đã thấp thoáng xa xa.
Sapa trong mây. Mọi thứ đều lẩn khuất trong màn mây trắng tựa khói loang. Đứng cách nhau vài ba bước chân, chỉ thấy những cái bóng mờ. Những đôi bàn tay rúc vào nhau tìm hơi ấm. Tiếng ring ring nho nhỏ vui tai của những món đồ lưu niệm xinh xắn được các cô bé Mông rao bán, những cô gái Dao đầu choàng khăn đỏ thắm vẫn chăm chỉ ngồi bán hàng trên bậc thềm. Chợ vẫn họp như bao ngày, nhà thờ im lìm trong sương giá, những quán nướng đông người tụ tập.
Cái lạnh len lỏi trong từng thớ thịt. Rùng mình. Thời tiết Sapa vào những ngày thường đã thấp hơn nơi khác đến vài độ, giờ đang vào giữa mùa đông, trời càng lạnh hơn với sương và băng giá. Trời càng lạnh, su su càng mơn mởn sức sống. Vài ba cây mận trong vườn đã hé nụ trắng đầu cành, những thân mình rêu mốc, ẩm ướt, chú chim sẻ rúc mặt vào đôi cánh ướt, ngủ say.
Sapa mùa xuân về
Trời hửng dần, sương tan và một vệt nắng hiếm hoi yếu ớt xé mây vẽ xuống nền trời xám. Vệt nắng ấm áp. Xế dừng tay lái, ngẩn người trước vẻ đẹp vừa bất ngờ hiện ra nơi chân trời. Nắng rung rinh, nhánh hoa đào long lanh. Hoa đào nở thật, không như thiên hạ đồn nữa, mà đung đưa ngay trước mắt tôi. Tháng 12, trời sương nặng trĩu, khăn đùm khăn đống lùm xùm, mây một màu đùng đục, không nắng, vậy mà hoa đào vẫn hớn hở trên cành.
Hoa đào nở, bất chấp cái lạnh thấu xuống đến 4 độ C, cứ e ấp môi hồng, chúm chím mà nở. Lúc sớm mai, nhằm khi người ta không để ý, hoa khoe sắc rộ trên thân, trên cành. Sương vẫn còn đọng đầy trên những cánh hoa mong manh. Trên những thân cây sẫm màu thời gian và màu ảm đạm của mùa đông, những bông hoa rạng rỡ làm khung cảnh xung quanh trở nên ấm áp, lãng mạn. Những hàng rào nở hoa đào đẹp đẽ, một màu phơn phớt hồng, dịu dàng, mềm mại.
Bất chấp cái lạnh thấu, tôi nhảy phắt xuống xe, hí hứng tạo dáng dưới bóng hoa rung rinh. Đứng gần chỗ chúng tôi dừng lại có một nhóm bạn trẻ khác, cũng vì nghe tin hoa đào mà đến với Sapa. Họ tạo dáng đủ kiểu bên hoa với nụ cười tươi tắn trên môi, áo xanh, áo đỏ, áo hồng, làm rộn cả một góc phố. Nhũng mảng màu làm ấm lòng những người đến chơi, không ngại xa xôi mà đến nơi đây.
Trong bữa ăn khuya bên bếp lửa ấm, thơm mùi ngô, mùi khoai nướng… tôi loáng thoáng nghe câu chuyện tình của đôi bạn trẻ phía bên kia bếp lửa. Tiếng nói lúc thưa lúc nhặt, nghe đâu họ đến để ôn lại kỷ niệm tình yêu, sau một năm đám cưới hạnh phúc. Họ gặp nhau lần đầu tiên, nơi bậc tam cấp dẫn vào chợ Sapa.
Lác đác dưới phố, những chiếc ô đủ màu đã bắt đầu đi lại trên phố. Dưới tán ô, có thể là những đôi tình nhân, có thể là đôi vợ chồng già, biết đâu lại là hai cô bạn gái thân thiết, hoặc giả như tôi và cậu bạn thân. Cho dù mục đích của chuyến đi đến nơi đây mỗi người một khác nhau, nhưng có lẽ ai cũng thấy ấm áp và yêu thương dưới những tán ô muôn màu. Và chẳng phải đợi đến khi hoa đào hé nụ báo mùa xuân ấm áp đang đến, thì chắc ai ai cũng đã có được mùa xuân của riêng bản thân mình.
Lam Linh