Thứ Sáu, 13 tháng 9, 2019

Hoài niệm những mùa Trung thu xưa

Mùa Trung thu trong ký ức xưa cũ không về theo những chiếc đèn lồng rực rỡ khắp phố phường, không bắt đầu với vô số quầy bánh đủ loại. Mẹ bảo, ngày ấy trung thu về cùng tháng 8, cùng những nỗi háo hức mong chờ của trẻ nhỏ. 


Hoài niệm những mùa Trung thu xưa

Có lẽ Trung thu là dịp để người ta gạt bớt sự nhộn nhịp vướng bận của công việc, cuộc sống để mà ngồi lại bên nhau, bên mâm cỗ đầy dưới ánh trăng sáng vằng vặc. Nhấp một ngụm trà còn thơm nồng, ôn lại đôi ba câu chuyện cũ mèm, ánh sáng nến thay ánh đèn điện, Trung thu thuở ấy như một miền ký ức lấp lánh và dung dị.

Hoài niệm những mùa Trung thu xưa

Ngày xưa ấy, lũ trẻ con cùng làm một “ngôi nhà huyền bí” từ lá chuối, rơm rạ để rồi vào đêm rằm, trăng vàng soi khắp đường làng, ngồi ngắm chị Hằng, chú Cuội ở ngay trước mắt. Đêm Trung thu, đứa trẻ nào cũng đều nô nức thay quần áo đẹp rồi đi bộ ra nhà văn hóa của thôn. Sau những khoảnh khắc chờ đợi và xem các cuộc thi đặc sắc, những phần trình diễn văn nghệ thì trẻ con xếp hàng dài để nhận bánh. Những chiếc bánh Trung thu nhỏ xíu, bọc kẹo ngọt giản dị nằm gọn trong lòng bàn tay, thế nhưng đó lại là niềm hạnh phúc mà bất cứ đứa trẻ đồng quê nào cũng từng trải qua.

Hoài niệm những mùa Trung thu xưa

Trung thu đối với người nông thôn là dịp vừa kết thúc vụ mùa, người ta nghỉ ngơi, tề tựu bên nhau và chuẩn bị cho vụ Đông sắp tới. Trong những ngày nông nhàn như thế, các bậc cha mẹ cũng gói những chiếc bánh nhỏ nhắn, làm những chiếc đèn ông sao tỏa sáng trong đêm trăng rằm, niềm vui đôi khi chỉ xuất phát từ những điều bình dị như thế mà thôi.

Phàm những gì thuộc về xưa cũ, nhắc về kỷ niệm lại bị cho rằng ngoái đầu nhìn về dĩ vãng, là hoài cổ. Nhưng xét trên một khía cạnh nào đó, Trung thu ngày xưa tuyệt diệu và đẹp đẽ, không nhàn nhạt và hời hợt như bây giờ.

Bây giờ, khi xã hội phát triển hơn, chúng ta dư giả hơn ngày xưa một chút, nhưng dường như Trung thu đối với trẻ thơ vẫn là một thứ sắc màu nhạt nhòa. Có thể vẫn là những chiếc đèn ông sao rực rỡ, những chiếc bánh đủ vị, nhưng không còn đủ sức hấp dẫn. Ngày xưa, chỉ là một chiếc đèn ông sao được ba làm hết sức đơn giản, có thể từ tre nứa hoặc chỉ là vỏ lon bia, vậy mà lũ trẻ chúng tôi chơi vài ba năm vẫn chưa hết chán. Năm nay rước đèn xong, lại cẩn thận gói ghém và cất đi, để dành cho mùa sau.

Hoài niệm những mùa Trung thu xưa

Trung thu ngày nay, chúng ta không ngồi cùng con tự tay làm nên những chiếc đèn, gói những chiếc bánh, mà mọi thứ đã được bán sẵn. Chúng ta mua Trung thu về nhà, nhưng không mua được cảm xúc háo hức, mong đợi như ngày xưa cũ, rất cũ.

Dẫu biết rằng mỗi thời sẽ có những đổi khác. Cuộc sống bận rộn kéo ta đi xa hơn, có muôn vàn lý do để bao biện, nỗi lo cơm áo gạo tiền chẳng chừa một ai. Bố mẹ từ sớm tinh mơ đã ra khỏi nhà, đêm muộn mới trở về. Chúng ta cần vật chất, nhưng vật chất không phải là tất cả. Có lẽ, nét đẹp của đêm trăng rằm vẫn còn vẹn nguyên nếu như chúng ta gác lại công việc một chút, ngồi quây quần bên nhau để cảm nhận Trung thu xưa cũ đang ùa về, đang ở thật gần.

Hoài niệm những mùa Trung thu xưa

Mùa Trung thu, nhắc nhau nhớ thêm một chút, rằng thời gian trôi rất vội, chỉ một giây trôi qua mọi thứ đã rất khác. Đừng ngần ngại trở về bên gia đình, người thân, vì Trung thu là dịp để yêu thương lan tỏa, để ấm áp đằm sâu.

Theo Wanderlust Tips | Cinet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến