Cứ mỗi độ tháng 10 đến tháng 4 năm sau, khi những cơn gió “không chiều lòng người” tìm về, Côn Đảo trở nên yên bình đến lạ.
Ảnh: VinhGau.Com |
Mùa gió chướng bắt đầu thổi, dân đảo chẳng mấy ai đi biển, khách du lịch cũng thưa hơn. Từng cơn gió ấy trả lại sự yên bình vốn có của hòn đảo này. Và điều này lại trở thành điều lý tưởng cho những ai yêu cái tĩnh lặng, cái không khí vắng vẻ mà lại trong lành như thế.
Ảnh: VinhGau.Com |
Lang thang dăm ba vòng quanh những con đường trung tâm Côn Đảo – nơi chẳng bao giờ vắng người qua lại những ngày gió lặng của tháng xuân, ngày hạ. Để rồi bất giác nhận ra, những con đường ấy giờ đây chỉ còn những gốc bàng với tán cây lớn lác đác vài chiếc lá màu đỏ úa chờ “nàng gió” mang đi để nhường chỗ cho chồi non tươi mới.
Ảnh: VnExpress |
Ảnh: VinhGau.Com |
Chậm chầm lướt cùng chiếc xe máy trên con đường Tôn Đức Thắng ven biển, tận hưởng những làn gió mát, nắng vàng, trời xanh và nghe tiếng sóng vỗ rì rào, mọi bộn bề của cuộc sống dường như cũng được gió cuốn đi.
Nghĩa trang Hàng Dương |
Côn Đảo không chỉ được biết đến là một nơi có nhiều bãi biển hoang sơ xinh đẹp mà còn là một vùng đất linh thiêng. Ở Côn Đảo không có nhà thờ, chùa chiền, chỉ còn sót lại một di tích nhà thờ trong khu “chuồng cọp” xưa do thực dân đế quốc dựng lên để biện hộ cho sự nhân quyền giả tạo của chúng nơi tù ngục. Người dân sống ở Côn Đảo tôn thờ hai vị nữ huyền thoại là Đức bà Phi Yến (vợ thứ của chúa Nguyễn Ánh) và nữ anh hùng Võ Thị Sáu. Họ coi đây những vị thánh cứu giúp, chở che mình trong đời sống thường nhật và thật sự họ rất linh thiêng. Một cảnh tượng đẹp “lạ thường” là nghĩa trang Hàng Dương về đêm, trong sự tĩnh lặng, những ánh sáng le lói của những ngọn đèn tích điện năng lượng mặt trời trải dài trên hơn 22.000 ngôi mộ khiến nơi đây trở nên vô cùng huyền bí.
Ảnh: VinhGau.Com |
Ngắm hoàng hôn là điều tuyệt vời nhất trong ngày ở Côn Đảo. Đoạn đường từ mũi Cá Mập đến Bãi Nhát khi mặt trời lặn có lẽ là đoạn đường đẹp nhất Côn Đảo với những đường cong uốn quanh núi và đồi cỏ cháy. Tìm cho mình một mõm đá không người, mở những bàn nhạc ballad, chill… và ngồi yên đó ngắm nhìn những ánh nắng cuối ngày, tận hưởng những cơn gió, nghe tiếng sóng biển vỗ. Cảm giác thật nhẹ nhàng, lãng mạn và bình yên. Mỗi hoàng hôn đều có cái đẹp và cảm xúc riêng - dù những cơn gió chướng có làm đùn thêm tí mây đi chăng nữa thì cũng chẳng thể nào làm giảm đi sức quyến rũ của nó.
Tổng hợp