Du lịch Fukuoka – Thành phố của những chiếc máy bay, là một tỉnh của đất nước Nhật Bản, nằm ở phía bắc trên đảo Kyushu, trung tâm là thành phố Fukuoka. Trong chuỗi những bài viết chia sẻ về kinh nghiệm du lịch Nhật Bản, mời bạn cùng khám phá Fukuoka, một thành phối với nét văn hóa và ẩm thực vô cùng đặc trưng.
Để đến được thành phố có thể bay thằng từ Hà Nội hoặc Hồ Chí Minh đến, hay bạn đang du lịch từ Tokyo muốn đến đây bằng nhiều cách, có thể bằng máy bay nội địa, đường sắt tốc độ cao tại nhà ga Hakata hay phương tiện đặc biệt đó là phà.
Sân bay trong lòng thành phố, đây là một sân bay quốc tế nằm khu Đông – Nam gọn trong những mái nhà của cư dân và không thể mở rộng thêm, đường băng dài 2800m là tối đa, vì chính quyền tôn trọng người dân nên các chuyến bay bắt đầu từ 7h sáng và kết thúc lúc 10h tối. Từ sân bay đên trung tâm thành phố bằng tàu điện ngầm hay đường bộ chỉ chừng 10 phút ngắn ngủi.
Với mục đích và mong muốn của chính quyền biến Fukuoka thành trung tâm kinh doanh và lữ hành khu vực Đông Nam Á cũng như tham vọng đăng cai Olympic Games ở Fukuoka và Kyushu 2016 – chính quyền thành phố đang xem xét phương án dời sân bay đến một hòn đảo nhân tạo để tăng diện tích sử dụng cũng như giờ bay nhằm phục vụ lượng khách gia tăng trong thời gian tới.
Người dân Nhật không thích ăn lòng của động vật, đại đa số là vậy, nhưng riêng ở Fukuoka đây là món nổi tiếng vì ảnh hưởng văn hóa hai nước Triều Tiên và Trung Quốc. Giao lưu một thời gian dài về giao thương nên thói quen cũng được thay đổi, chẳng hạn như món lẩu lòng bò có tên Motsunabe, là món lẩu được làm từ nội tạng của bò kèm theo những loại rau xanh như bắp cải, tỏi tây, ớt và gia vị, tất cả được cho vào một nồi lẩu có tỏi tây chất cao như ngọn núi Phú Sĩ và chan nước tương Miso lên, cồn được cho dưới bếp làm cả nồi lẩu bốc khói nghi ngút. Ngồi ăn lẩu, trò chuyện và uống rượu Sake đó là một cách hưởng thụ cuộc sống tại nơi đây.
Có những quán ăn lòng bò mới mở, nhưng có những quán chui vào ngóc nghách sâu trong hẻm từ rất lâu năm chỉ có những người bản địa mới biết, bàn ghế cũ sờn theo năm tháng, căn phòng nhỏ chỉ chưa được khoảng chục người nhưng lúc nào cũng đông nườm nượp, tôi cùng cậu bạn thân ghé qua quán đúng thời gian vắng nên may mắn có chỗ ngồi luôn. Chỗ ngồi của tôi trước mặt một cô bé phục vụ, cô bé không ngừng chào hỏi và cười rất tươi, chuẩn bị cho hai chúng tôi một nồi lẩu lòng bò có tỏi tây chất cao lên như ngọn núi
Để đến được thành phố có thể bay thằng từ Hà Nội hoặc Hồ Chí Minh đến, hay bạn đang du lịch từ Tokyo muốn đến đây bằng nhiều cách, có thể bằng máy bay nội địa, đường sắt tốc độ cao tại nhà ga Hakata hay phương tiện đặc biệt đó là phà.
Sân bay trong lòng thành phố, đây là một sân bay quốc tế nằm khu Đông – Nam gọn trong những mái nhà của cư dân và không thể mở rộng thêm, đường băng dài 2800m là tối đa, vì chính quyền tôn trọng người dân nên các chuyến bay bắt đầu từ 7h sáng và kết thúc lúc 10h tối. Từ sân bay đên trung tâm thành phố bằng tàu điện ngầm hay đường bộ chỉ chừng 10 phút ngắn ngủi.
Với mục đích và mong muốn của chính quyền biến Fukuoka thành trung tâm kinh doanh và lữ hành khu vực Đông Nam Á cũng như tham vọng đăng cai Olympic Games ở Fukuoka và Kyushu 2016 – chính quyền thành phố đang xem xét phương án dời sân bay đến một hòn đảo nhân tạo để tăng diện tích sử dụng cũng như giờ bay nhằm phục vụ lượng khách gia tăng trong thời gian tới.
Người dân Nhật không thích ăn lòng của động vật, đại đa số là vậy, nhưng riêng ở Fukuoka đây là món nổi tiếng vì ảnh hưởng văn hóa hai nước Triều Tiên và Trung Quốc. Giao lưu một thời gian dài về giao thương nên thói quen cũng được thay đổi, chẳng hạn như món lẩu lòng bò có tên Motsunabe, là món lẩu được làm từ nội tạng của bò kèm theo những loại rau xanh như bắp cải, tỏi tây, ớt và gia vị, tất cả được cho vào một nồi lẩu có tỏi tây chất cao như ngọn núi Phú Sĩ và chan nước tương Miso lên, cồn được cho dưới bếp làm cả nồi lẩu bốc khói nghi ngút. Ngồi ăn lẩu, trò chuyện và uống rượu Sake đó là một cách hưởng thụ cuộc sống tại nơi đây.
Có những quán ăn lòng bò mới mở, nhưng có những quán chui vào ngóc nghách sâu trong hẻm từ rất lâu năm chỉ có những người bản địa mới biết, bàn ghế cũ sờn theo năm tháng, căn phòng nhỏ chỉ chưa được khoảng chục người nhưng lúc nào cũng đông nườm nượp, tôi cùng cậu bạn thân ghé qua quán đúng thời gian vắng nên may mắn có chỗ ngồi luôn. Chỗ ngồi của tôi trước mặt một cô bé phục vụ, cô bé không ngừng chào hỏi và cười rất tươi, chuẩn bị cho hai chúng tôi một nồi lẩu lòng bò có tỏi tây chất cao lên như ngọn núi