Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

Pù Luông đẹp lắm đến rồi chẳng ai muốn về

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thích đi du lịch đâu đó quanh mạn Thanh Hoá, có lẽ điều tôi thích nhất ở đây chỉ là FLC và… nem chua. Thế nên khi được mời tham gia một chuyến đi đến Pù Luông, tôi đã suýt… sặc nước. Hoá ra, Thanh Hoá không chỉ có Sầm Sơn (tôi cảm thấy thật sự xấu hổ khi thốt lên câu này, đừng giận, tôi nhận thức được sự hạn hẹp hiểu biết của mình tai hại như thế nào rồi). Và cho đến khi đứng giữa núi rừng trùng điệp, với những dải ruộng bậc thang rực rỡ trải dài trước mắt, tôi vẫn chưa “hoàn hồn” khi biết rằng, Thanh Hoá vẫn còn nhiều cảnh đẹp như thế này đây.


Xuất phát từ Hà Nội với phương tiện là xe khách. Nhưng vì chuyến đi của chúng tôi ngay sau đợt mưa lớn đầu tháng 8, vậy nên việc đi xe máy đã huỷ vào phút chót. Dù vậy, điều đó cũng không ảnh hưởng quá nhiều đến cảm xúc hào hứng khi chuyến đi khởi đầu. Nhìn những bức ảnh Pù Luông mà nhiều người đi trước chụp về, tôi biết rằng mình sẽ có những bất ngờ ở đây.


Pù Luông vốn là một khu bảo tồn thiên nhiên, vậy nên điều đó đồng nghĩa với việc, ở đây sở hữu những cánh rừng rậm xanh rì cũng như những suối thác tuyệt đẹp, tạo thành một cảnh quan núi rừng kỳ vĩ và hoang sơ. Và trong trường hợp bạn chưa biết, thì Pù Luông chính là khu bảo tồn lớn nhất miền Bắc, và điều đó đồng nghĩa với việc, tất cả sự hoang sơ, kỳ vĩ và cảnh đẹp tự nhiên sẽ được x10, x20 gì đó.


Chúng tôi không có đủ may mắn để ghé thăm Pù Luông vào mùa lúa chín mà theo như quảng cáo, thì đây là lúc đáng để đến Pù Luông nhất. Dù vậy, những trải nghiệm ở nơi này cũng quá đỗi tuyệt vời và đáng nhớ. Với những tàn dư còn sót lại sau những ngày mưa lớn, Pù Luông đón chúng tôi với không khí mát mẻ và dễ chịu, bầu trời xam xám và hửng nắng khi vào trưa. Một thứ thời tiết thật tuyệt khi bạn ghé thăm một vùng rừng núi giữa mùa hè.



Chỉ ở lại Pù Luông 2 ngày, vậy nên tôi đã cố gắng để tận hưởng trọn vẹn những gì xinh đẹp nhất của miền đất này. Tôi và những người bạn của mình mượn xe máy của nơi ở để có thể đi dạo ngắm cảnh xung quanh. Khám phá khu rừng bên cạnh và ghé thăm một thác nước tuyệt đẹp. Ngắm những khu ruộng bậc thang từ trên cao và phải nín lặng trước vẻ đẹp khó có thể tả bằng từ. Dậy sớm để nhìn ngắm những tia nắng sớm của buổi bình minh, cho đến lúc cuối chân trời toả màu lam chiều khi hoàng hôn, và cả cảm giác đứng giữa mây, giữa sương giăng. Và nếu có thể, bạn hãy ngủ muộn hơn một chút, kéo nhau ra một bãi trống nào đó, nằm giữa trảng cỏ và ngắm bầu trời đầy sao. Những trải nghiệm tuyệt đẹp mà người ta thường nhắc đến rằng hãy trải qua ít nhất một lần khi còn trẻ, chẳng phải đều đã ở đây hết rồi đó sao.


Tôi không có cơ hội được đi xa hơn khu mình ở, nhưng từng đấy cảnh đẹp cũng đã khiến tôi phải lặng người đi trước những gì mình đã suýt bỏ lỡ ở Thanh Hoá. Nếu có nhiều thời gian hơn, tôi khuyên bạn hãy ghé thăm Bản Lác, Bản Cao Hong, bản Kịt, Kho Mường. Dù mới chỉ được đọc trên báo và xem qua ảnh, nhưng dựa trên những trải nghiệm của mình - tôi biết chắc chắn rằng, bất cứ ai cũng sẽ phải trải qua cảm giác say sưa tiếc nuối khi đặt chân đến những miền đất ấy.


Thật ra, mục đích ban đầu trong chuyến đi của chúng tôi là ghé thăm Pù Luông Retreat, một điểm nghỉ dưỡng siêu hot trên mạng xã hội vào giữa tháng 7. Với những hình ảnh quá sức lung linh và cực “chill”, rất nhiều bạn trẻ đã đưa PuLuong Retreat vào danh sách “phải đi” của mình. Dù đã cố gắng để thu xếp thời gian ghé PuLuong Retreat sớm nhất, nhưng chúng tôi vẫn phải bất ngờ vì lượng người quan tâm và đặt phòng ở đây vào cái thời điểm “cuối mùa du lịch hè”.


Nằm trong khu Bảo tồn Quốc gia Pù Luông, vậy nên bao quanh khu nghỉ dưỡng này là khung cảnh núi rừng tuyệt đẹp. Bạn chẳng cần bước ra ngoài mà chỉ cần đứng ở cửa sổ nhìn ra thôi cũng đủ để thấy trước mặt mình là một bức tranh rồi. Gần gũi với thiên nhiên, mang màu sắc văn hoá riêng của vùng miền nhưng vẫn mang đến sự tinh tế của một khu nghỉ dưỡng - Đó là những cảm nhận đầu tiên của tôi về nơi này.


Đến PuLuong, bạn có thể chọn ở phòng dorm nếu đi nhóm nhiều người, hoặc đơn giản là đi một mình và muốn tiết kiệm. Bạn cũng có thể chọn ở 1 trong 8 bungalow được xây dựng ngay sát mép ruộng bậc thang. Thế nên ở đây, thích nhất là khi bước ra ngoài hiên, nằm dài trên cái ghế tựa để rồi thả tầm mắt ra khung cảnh bao la trước mắt, rồi cảm thấy thật ra mình chẳng cần gì hơn, những gì đẹp nhất, thư thái nhất, tuyệt vời nhất đều đang hiện hữu ở đây rồi.


Chỗ “hot” nhất của Pù Luông Retreat chính là bể bơi nước tràn. Vốn sử dụng nguồn nước tự nhiên, thế nên lần đầu tiên tôi dám lội xuống một cái bể bơi mà không ôm theo cảm giác lo sợ sẽ bị dị ứng (một chứng dị ứng tôi gặp phải một cách bất ngờ và khiến người tôi mẩn đầy lên mỗi khi nhảy xuống bể bơi). Chưa kể, điều tuyệt vời nhất ở đây chính là tựa mình vào thành bể, để rồi ngắm nhìn cảnh những trảng ruộng bậc thang cũng như những đỉnh núi trùng điệp đang trải dài phía trước. Tôi hỏi bạn: Ngay cả ở những khu nghỉ dưỡng sang trọng nhất, cảm xúc nó cũng chỉ đến thế này thôi còn gì.


Nằm giữa một khu bảo tồn thiên nhiên và cũng đi theo “con đường” du lịch sinh thái, vậy nên ở Pù Luông Retreat sẽ không có quá nhiều tiện nghi đâu. Hãy nói tạm biệt với tủ lạnh, điều hoà, tivi,… và đừng vội nhăn mặt tiếc nuối, bạn sẽ sớm nhận ra là cuộc sống giữa nơi núi rừng xinh đẹp này, thiếu những thứ ồn ào hiện đại hoá ra cũng không hề tệ. Một cuộc chạy trốn ngắn ngày tuyệt vời và đầy ắp sự bình yên. 



Nhiều năm về trước, trên một chuyến xe giường nằm từ Hội An về Hà Nội, khi trời đã về chiều và xe đang đi qua đâu đó gần Lăng Cô, qua khung cửa sổ, tôi được nhìn thấy những làng mạc đẹp nhất mà đến tận bây giờ, giữa những hình ảnh mờ nhạt và chắp vá ấy vẫn đủ để khiến tôi lâng lâng khi nghĩ lại. Những mái nhà lúp xúp dưới chân núi, trước cửa là những ao sen, ao súng nhỏ lưa thưa với đàn vịt chậm rãi nhấp nhô trên bờ. Rất đơn giản và bình thường, nhưng cảm xúc như thể vỡ oà ra, rằng từ lâu nay, tôi đã chờ đợi để được ngắm nhìn những khung cảnh xinh đẹp như thế.


Kể lại khoảnh khắc đó, điều tôi muốn nói đơn giản vô cùng: Còn quá nhiều cảnh đẹp mà chúng ta đã chưa từng biết đến trên đất nước này. Những thành phố du lịch nổi tiếng nhất, những địa danh xinh đẹp nhất, những cảnh quan hùng vĩ nhất…vv.. có thể đã trở nên quá đỗi quen thuộc với bạn và xuất hiện trong hàng triệu bức ảnh du lịch như một minh chứng hùng hồn về vẻ đẹp mê đắm của nước mình. Nhưng đừng giới hạn tình yêu của mình chỉ trong những miền đất ấy, bởi càng đi, bạn sẽ lại càng yêu hơn những dặm đường, những vẻ đẹp phi thường bạn chỉ thấy khi chịu mở lòng mình để khám phá.

Cùng xem cảnh đẹp Pù Luông qua video sau nhé!


Bài viết: Trí Thức Trẻ, Kenh14
Nguồn video: Amazing Things in Vietnam

Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

Vẻ đẹp vườn thực vật Nong Nooch ở Thái Lan

Mở cửa từ năm 1980, vườn thực vật Nong Nooch với hàng chục nghìn loại hoa cây cảnh nhiệt đới là điểm đến hấp dẫn du khách của Thái Lan.


Vườn nhiệt đới Nong Nooch nằm trên trục đại lộ số 3 từ Bangkok đi Pattaya, cách Pattaya khoảng 20 km, là khu vườn thực vật đẹp nổi tiếng của Thái Lan.


Khu vườn được đặt theo tên của người chủ sở hữu đầu tiên, Nongnooch Tansacha. Năm 1954, ông Pisit và bà Nongnooch Tansacha đã mua quả đồi rộng 2,4 km2 với mục đích trồng các loại cây ăn quả như xoài, cam dừa và nhiều loại trái cây địa phương khác


Sau chuyến du lịch quốc tế, bà Nongnooch ấn tượng với vẻ đẹp của những khu vườn nổi tiếng khắp thế giới, và quyết định biến vườn cây ăn trái thành một khu vườn nhiệt đới đầy hoa và cây cảnh.

Khu vườn chính thức mở cửa đón du khách vào năm 1980 và dần trở thành một điểm đến hấp dẫn với hơn 5.000 người ghé thăm mỗi ngày.


Năm 2001, việc quản lý Nong Nooch được giao cho con trai Kampon Tansacha Nongnooch. 

Vườn Nong Nooch hàng chục nhìn loại hoa cây cảnh, được đem về từ nhiều quốc gia trên thế giới. Rất nhiều trong đó là thực vật quý hiếm.



Đặc biệt, Nong Nooch cũng được coi như thiên đường dành cho những người yêu lan, bởi nơi đây tập trung hàng trăm giống hoa lan.


Một khu vực trồng xương rồng.


Các loài cây được chăm sóc, cắt tỉa kỳ công, bài trí đẹp mắt theo phong cách Pháp, Italy...

Ngoài dịch vụ nghỉ dưỡng, hồ bơi, nhà hàng, phòng hội thảo, Nongnooch còn có cả sân khấu biểu diễn nghệ thuật, và khu biểu diễn dành cho 42 con voi được thuần dưỡng. 



Du khách sẽ được xem các nghệ sĩ biểu diễn điệu múa truyền thống của Thái Lan, xem biểu diễn võ Muay Thái. 

Thứ Tư, 26 tháng 4, 2017

Ghé thăm ngôi làng chai lọ độc đáo của Mỹ

Được một cụ bà đã 60 tuổi xây dựng từ gần 1 triệu chai lọ và các vật dụng thu lượm từ bãi rác, ngôi làng độc đáo này còn được xem là một điểm tham quan lịch sử của California, Mỹ. 


Làng Chai nép mình tại một khu du cư nhỏ bé thuộc thung lũng Simi, California, Mỹ. Trên một khu vực rộng hơn 1.000m2 có đến hơn 40 bức tượng và 16 ngôi nhà được bà Tressa Prisbrey xây dựng từ gần 1 triệu chai lọ khác nhau cùng nhiều vật dụng bỏ đi mà bà thu lượm được từ bãi rác gần đó.


Bà Prisbrey bắt đầu xây dựng làng Chai từ năm 1956 khi đã qua ngưỡng 60 tuổi. Bà có thú vui sưu tầm bút chì từ nhiều thập niên và có đến 17.000 mẫu bút chì, nên cần một nơi để lưu trữ bộ sưu tập này.


Đầu tiên, bà xây dựng “nhà Bút chì”, sau đó là bức tường tròn bao quanh để ngăn chặn mùi khó ngửi và bụi đất của nông trại gà tây gần bên. 


Ban đầu bà dự định xây một nhà kho, nhưng vì giá thành gạch than quá cao nên quyết định chuyển sang tận dụng các chai thủy tinh. Ý tưởng nảy sinh khi bà bắt gặp một ngôi nhà chai ở công viên Knott’s Berry Farm ở Buena Park, California.


Cùng với chị gái, bà tìm đến bãi rác trong vùng và bắt đầu thu thập các loại chai lọ. Con số chai lọ mà bà lựa chọn đã lên đến 1 triệu. Cũng từ đó làng Chai ra đời.



Do đó, bà tiếp tục dựng thêm một căn nhà khác cho bộ sưu tập búp bê 600 con và kế tiếp là tháp Dựa của làng Chai, đền Đầu rối, giường ngủ của Cleopatra, nhà Tròn...


Tất cả các tòa nhà được nối với nhau bằng những lối đi khảm gạch đầy màu sắc. Bà Prisbrey còn dùng đèn pha, đèn huỳnh quang, tivi và bất kỳ thứ gì bà cảm thấy hứng thú cho việc xây dựng.


Khi có khách du lịch đến tham quan làng Chai, bà Prisbrey sẽ vui lòng làm người hướng dẫn với giá dưới 1 USD, nhưng thông thường các vị khách đều trả cho bà nhiều hơn thế.


Bà Prisbrey tiếp tục bổ sung nhiều kiến trúc và cải tiến những kiến trúc cũ trong vòng 25 năm. Khi sức khỏe dần đi xuống, bà bỏ làng ra đi vào năm 1982 ở tuổi 86 để đến ở với người con độc nhất ở San Francisco. Bà qua đời năm 1988.


Năm 1994, làng Chai bị tàn phá nặng nề sau trận động đất Northridge cách đó gần 13km. Hiện nay, một tổ chức phi lợi nhuận đang nhận chăm nom nơi này nhằm lưu giữ và khôi phục các công trình.



Làng Chai được xem như một điểm tham quan lịch sử của California, hiện đang đăng ký để trở thành Di tích lịch sử cấp quốc gia Hoa Kỳ.

Theo Amusingplanet, Zing

Bài đăng phổ biến